" Cái gì cũng không biết làm! Có từng ấy việc thôi làm cũng không xong!"
Đó là tiếng của bà Mai, hàng xóm của nhà tôi.
Ngày nào cũng nghe tiếng chửi, mắng nhiếc con dâu của bà cứ choang choác. Không biết cô con dâu làm sai điều gì mà ngày nào bà cũng la lớn. Nhà thì chỉ còn hai mẹ con, chồng Hoa là bộ đội nên vắng nhà suốt. Hoa cũng là cô gái hiền lành, ăn nói nhỏ nhẹ. Ai nghe cũng chặc lưỡi thấy tội nghiệp cho Hoa ( con dâu bà Mai). Nếu ngày nào không nghe tiếng bà là thấy có điều kỳ lạ.
Thấy hơi là lạ. Có hôm Hoa qua nhà tôi chơi gặn hỏi mãi Hoa mới kể chuyện. Chả là ngày trước bà Mai không đồng ý gả con trai độc nhất cho Hoa, bà đã muốn hỏi cưới con trai bà cho cô con gái bạn học của bà, nhưng con trai bà không đồng ý, Hoa chỉ học hết cấp ba và ở nhà đi làm phụ ba mẹ nuôi em. Nên bà Mai mới khinh thường Hoa như thế.
Hoa kể có hôm chửi cô cũng có nói lại nhưng bị bà về dưới nhà ba mẹ đẻ của Hoa cho Hoa là vô lễ...Vì không muốn tai tiếng thêm cho cha mẹ, lại nghĩ đến chồng cô đành im lặng cho qua chuyện.
Nhìn Hoa kể chuyện đôi mắt long lanh nước như sắp khóc, gương mặt buồn buồn thấy mà tội nghiệp.
Thấy Hoa mà tôi cảm thấy phục, tôi cũng không sống được với gia đình chồng nên mới ra ngoài ở, mặc dù nó vất vả và khó khăn nhưng thật thoải mái và vui vẻ. Cảnh làm dâu thật khổ, nếu như ai may mắn được vào gia đình hiểu biết thì còn đỡ, còn không khổ cực trăm bề.
No comments:
Post a Comment