Thursday, February 16, 2017

GỬI CON PHƯƠNG XA


 Con à! Lại một mùa xuân nửa chỉ có một mình mẹ, nhìn cảnh đông vui, tấp nập, rộn rã của mọi nhà, phố phường chuẩn bị đón 1 mùa xuân mới ,nhìn cảnh nhà nhà con cái quây quần bên nhau, mà mẹ không cầm được nước mắt.
  Mẹ rất nhớ các con!
Mẹ nhớ cái lì lợm,  nụ cười của thằng hai, mẹ nhớ cái nhõng nhẽo, cái vòng tay ấm áp của thằng út mỗi khi đi đâu về...mẹ nhớ, nhớ những ngày mẹ con ta quây quần bên nhau. Ngày nào mẹ cũng nhìn vào tấm hình của các con, nói chuyện một mình, rồi cười, rồi khóc như một đứa trẻ. Dù mẹ rất nhớ các con , ngồi đếm từng ngày con đi và ngồi đợi từng ngày con trở về thăm mẹ, nhưng mẹ không vì thế mà ích kỷ nghỉ cho riêng mình mẹ. Mỗi khi con gọi điện về là mẹ cố gắng trấn tĩnh , mẹ vẫn khỏe, mẹ vẫn vui vẻ như ngày nào, mẹ sợ rằng các con của mẹ sẽ lo lắng mà không yên tâm công việc.
Các con biết không, mẹ muốn các con đi ra xứ người không phải vì mẹ muốn con kiếm được nhiều tiền mang về cho mẹ. mà điều cốt yếu là mẹ muốn các con của mẹ học hỏi được bao điều mới mẻ từ những thứ mà mẹ không có khả năng dạy cho con, từ nền văn minh thời đại, học được tính tự lập , biết vượt qua trong mọi gian khó để trở thành một người trưởng thành theo đúng nghĩa của nó. Tương lai của các con nó sẽ khác hơn, tầm nhìn của các con sẽ xa hơn và rộng hơn. Mặt khác, như các con thấy đấy, xã hội ngày nay vô cùng phức tạp và rối ren, lòng người thì càng nhỏ nhem và ích kỷ. Có biết bao gia đình đã phải chuyển con cái của họ ra nước ngoài sinh sống. Có biết bao bà mẹ chạy đôn chạy đáo kiếm  cho được tấm visa để khi có thai họ ra nước ngoài sinh nở để con của họ được sinh ra ở một đất nước khác, nơi mà họ muốn con họ học hỏi được nhiều điều tốt đẹp.
Mẹ biết, ra xứ người là các con như bước sang một trang sử mới, cuộc đời mới, tất cả đều lạ lẫm mà các con phải khắc phục và phải thích nghi nó. Cuộc sống đi lên từ đôi bàn chân của mình  dù ở bất cứ nơi đâu thì nó cũng gồ ghề, đầy sỏi đá hết con à. Nhưng con yêu! nếu vượt qua được thìlòng  con sẽ cảm thấy nó hạnh phúc biết bao.
Con à! thành công lớn nhất trong cuộc sống và ở bản thân mỗi người là khác nhau, có người cho rằng thành công lớn nhất của họ là kiếm được nhiều tiền, có người cho là tìm được sự hạnh phúc, nhưng có người thì cho rằng họ khám phá hết khả năng của mình có...Nhưng đối với mẹ thành công  không hẳn là những con số 1,2,3... như chúng ta thường biết mà là những con số biết nói. Có người nói rằng sau một thời gian tôi lại trở về với con số không. Không ít người nhìn vào chê bai, coi thường họ. Nhưng đối với  mẹ  trải qua và trở lại con số 0 đó thì họ đã  trải qua không ít thăng trầm của cuộc sống, họ đã học hỏi được biết bao kinh nghiệm quý báu. Cho dù lúc đó họ là con số 0 nhưng  thời gian sau biết đâu con số 0 đó đã trở thành những con số khác.
Con yêu! nếu như trong cuộc sống có những cái mà nó không được như ý mà ta mong muốn thì mẹ mong con đừng nản lòng.  Trong cuộc sống muốn thành công thì chúng ta phải nếm được vị đắng, vị cay pha lẫn sự chua chát của cuộc đời. Thất bại không có nghĩa là mất hết mà khi ta nếm được vị thất bại thì con người ta mới  hiểu rõ được bản thân mình hơn, mới có thể rút ra được những kinh nghiệm, bài học về sau cho chính mình.
Con yêu! nếu như trong cuộc sống mà không có tình yêu thì như cây thiếu nước giữa vùng sa mạc. Mẹ không ích kỷ ngăn cấm con được yêu khi tất cả mọi thứ chỉ là bắt đầu. Nhưng mẹ chỉ khuyên con nên biết phải làm như thế nào, phải biết điều hòa giữa cuộc sống và tình cảm một cách lý trí nhất. Trong tình yêu của mỗi người nó hoàn toàn  khác nhau nên con hãy dùng lý trí và nhịp đập của trái tim mình mà xử lý.
 Nên con à! đối với mẹ thành công lớn nhất đó là sự trưởng thành thực sự của các con. Nhìn các con thành đạt cho dù trên phương diện nào, được sống hạnh phúc, ấm no,  đoàn kết là niềm vui lớn nhất của cuộc đời mẹ. Dù ở đâu mẹ vẫn muốn nói với các con rằng: "mẹ luôn yêu mà ở bên cạnh các con"!.

No comments: