Wednesday, January 11, 2017
NGÀY KHÔNG EM
Em à! trời đã sang đông rồi đấy, nhớ mặc thêm áo, quàng khăn, tất ấm mỗi khi ra đường nhé. Không còn anh bên cạnh em hãy tự chăm sóc mình nhé. Không được khóc nhè mỗi khi nhớ anh và con, không được nhịn ăn mỗi khi làm về mệt. Ở nhà anh và con vẫn khỏe, lúc nào cũng nhớ em. Con mình ngày môĩ lớn nó giống e như khuôn à. Nhìn cái vẻ ngây thơ , hồn nhiên, tiếng cười trong trẻo của con làm tim a quặn thắt vì nhớ e.
E ah!. a sắp không chịu nổi nửa rồi, vì con a đã cố gắng rất nhiều. A không thể nào chịu nổi khi con trẻ khóc "Mẹ ơi".
Nó hỏi: " Ba ơi! sao nhà anh Giang bên cạnh ngày nào cũng có mẹ mà nhà mình không có hả ba".
Trái tim a như tan thành từng vụn nhỏ, lòng đau như có hàng trăm, hàng nghìn mũi tên đâm xuyên. A chỉ biết ôm con vào lòng mà khóc.
- " A nhớ e ! a muốn gào lên rằng a nhớ e vô cùng e có biết không"
- "Ước gì có e ở đây thì tốt biết bao". Ước gì có một phép màu mang e trở về lại với cha con anh".
Để giỗ con Anh chỉ biết nhìn lên bầu trời xa thẳm kia và chỉ vào ánh trăng sáng đêm rằm mà nói với con rằng nơi đó mẹ đang là việc, mẹ đang mỉm cười và cũng đang rất nhớ con, đợi mẹ làm xong việc mẹ sẽ trở về thăm chúng ta. Nhìn con bé thật tội nghiệp ngày nào cũng nhìn lên trời và hỏi: " ba ơi sao hôm nay không thấy mẹ nhìn con, mỉm cười với con, con rất nhớ mẹ" .
Trái tim a lại như muối xát vào tim
.!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment